Cần xem tiết mục nào xin click vào Trang bài / webpage trong MENU dưới đây:
TRANG CHÍNH / HOME . BÀI MỚI ĐĂNG . SINH HOẠT HOUSTON, TX . ĐH XXIII-MARYLAND 2019 . ĐH XXII-SAN JOSE 2018 . ĐH XXI-HOUSTON 2017 . SINH HOẠT CANADA . SINH HOẠT ÚC CHÂU . CÁC ĐẶC SAN ĐH . SINH HOẠT BẮC - NAM CALI - SINH HOẠT VÙNG NEW ENGLAND - SINH HOẠT VIỆT NAM - TIN SINH HOẠT CÁC NƠI . GÓC SÂN TRƯỜNG NHÀ . VĂN HỌC - NGHỆ THUẬT . VÒNG TAY NGHĨA TÌNH . CHIA BUỒN - CHUNG VUI . TÌM NGƯỜI - NHẮN TIN
Thơ Đông An
Sài Gòn.
LS-CHS Phan Thanh Giản _______
Ngày tháng năm nào
Ngày tháng năm nào như mới hôm nay
Ve cất tiếng mà hè chưa về đến
Chùm phượng vĩ vội vàng theo tiếng gọi
E ấp sắc buồn nhu nhú lóe lên
Hè còn treo ngược trên cành cây
Chút ngậm ngùi đang ẩn nấp quanh đây
Mắt chợt ướt bởi lắp đầy bụi thế
Lòng xót xa nhìn cánh phượng rơi bay
Tuổi phượng hồng nao nao trôi trôi mãi
Nổi ưu tư dòng nước chảy lang thang
Bóng nhạn mờ trời cao mây che lối
Quay về ký ức nghẹn ngào mênh mang
Cành phượng gãy, thảm cỏ xanh vàng úa
Nắng ba mươi vằng vặc tháng tư đen
Trống trường xa nghèn nghẹn mấy mươi năm
Như réo gọi hồn xưa về chốn cũ
Một cành phương gãy nhiều cành phượng gãy
Những chiếc thuyền nghiêng ngữa dưới đáy sông
Sóng lao xao sóng vỗ trong lòng
Bao trùm mây xám lưng trời ly tan
Ngậm ngùi đếm bước thời gian
Mắt buồn còn đọng ngút ngàn giọt tim...
Saigon,30/4/2024
Đông An
LAN MAN TRONG Kỷ NIỆM
Con đường cũ góc phố quen - xa lạ
Bồng bềnh trôi lặng lẽ bước chân đau
Mưa bụi ướt mi chập chờn lối nhỏ
Sóng thời gian bàn bạc tóc phai màu
Cái lạnh lan man gió vờn lá rụng
Tách cà phê bốc khói thoảng mùi thơm
Cảnh cũ trường xưa xa rồi quá khứ
Lạc loài thảm cỏ bạt màu pha sương
Gió thổi cành tre lay xào xạc
Lác đác rơi từng chiếc lá vàng khô
Hàng phượng vĩ bỗng dưng muốn khóc
Kỷ niệm nào len lén gọi vào tim
Bóng thời gian phủ mờ lên mái ngói
Thầy Cô bạn bè giờ đã xa xăm
Hạt mưa xuân ẩn tàn nơi ký ức
Nghe cay cay tròng mắt nhỏ âm thầm
Cần Thơ, ngày 5 tháng 1 năm 2023
Đ.A
Sinh Hoạt Nam, Bắc Cali
Sinh Hoạt New England
Góc sân Trường Nhà - Sinh hoạt
TÁC GIẢ:
Hồ Trung Thành
Lê Trúc Khanh
Nguyễn Trung Nam
SẮC HOA NGÀY CŨ
Tháng tư lại về trên quê hương VN gợi lại bao nhiêu
đau thương mất mát của những kiêp người...
Nắng của Hè bỗng dưng lịm tắt
Trăng nhạt nhòa theo gió đi đâu
Giá buốt rét chợt về lặng lẽ
Mây thẩn thờ trĩu nặng niềm đau
Sóng xô gió lùa mưa tuôn đổ
Những con thuyền thấp thoáng biển khơi
Tội nghiệp thân thuyền chìm đáy nước
Dòng sông khô bỗng chốc ngậm câm hờn
Chưa trọn lời từ biệt - Xuân đi
Hoàng hôn tím chiều hoang giăng ngõ
Lá xa cành phút giây rời bỏ
Cánh chim trời phiêu bạt bơ vơ
Màu máu đỏ rực khoe sắc thắm
Xác phượng hồng tan tác thời gian
Vẵng đâu đây tháng tư ngày đó
Trở về tim cảm giác bàng hoàng
Hơn bốn sáu năm trăng tròn khuyết
Mùa Hè lần nữa đã đi qua
Quỹ thời gian đời người ngắn lại
Sao đau thương vẫn chẳng nhạt nhòa!
Ba mươi - ngày của năm nào
Tháng tư lắng đọng nghẹn ngào chia ly.
Đ.A.
VĨNH BIỆT
(Thương về Cô Út đã ra đi hôm 28/9âl vừa qua ở Thới Long)
Một kiếp phù du rủ bụi trần
Ngậm ngùi vĩnh biệt một tình thâm
Rưng rưng mắt ướt dòng lệ chảy
Nghẹn ngào dấu mặt khóc âm thầm
Cô đã đi rồi đi thật xa
Bỏ lại trần gian nổi thiết tha
Đã biết vô thường sao tôi khóc
Thế thái nhân tình thật xót xa
Lòng người danh lợi bài toán đố
Tính toán từng con số miệt mài
Cát bụi vô thường nào biết được
Còn gì nằm xuống lúc xuôi tay
Cô đã đi rồi giữa đêm khuya
Về bên Cha Mẹ với Ông Bà
Thương cô năm tháng nhiều cơ cực
Giữa cõi nhân gian lắm điêu ngoa
Nhìn di ảnh lòng con chua xót
Tấm chân tình biết ngỏ cùng ai
Nén nhang con thắp thầm khấn nguyện
Vong linh siêu thoát cõi Như Lai
Cần Thơ, ngày 7 tháng 11 năm 2021
Đ.A.
HOÀI NIỆM
nhân 1 lần trở về thăm trường cũ. Buồn!
Nhẹ bước chân tìm về chốn cũ
Bờ tường rêu ngọn cỏ xanh tơ
Nghe đâu đây phảng phất hương xưa
Hồn năm cũ phủ dầy nỗi nhớ
Những chiếc lá vàng rơi lác đác
Bóng dáng Thầy Cô thoáng nhạt nhoà
Học trò thương xót rưng rưng lệ
Rét mướt âm thầm chợt lướt qua
Còn đâu kỷ niệm thời áo trắng
Mỗi lúc trôi đi cách biệt nhau
Trường xưa cảnh cũ giờ xa lạ
Lặng rớt thời gian tóc bạc màu
Dõi mắt trông lên những bậc thang
Tâm tư trĩu nặng nén ưu phiền
Thầy cũ bạn xưa đâu còn nữa
Xao xác bên thềm đứng lặng yên
Chiều nay dưới gốc phượng yêu
Lưa thưa lá đổ ngậm ngùi chia xa!
Cần Thơ, 19 tháng 10 năm 2021
Đ.A.
VẠT NẮNG MONG MANH
Trời sáng nay mây đen giăng vằn vặc
Mưa rơi rơi thấm ướt cả lòng người
Cơn bão giông lan nhanh thành áp thấp
Tia nắng vàng yếu ớt nhẹ nhàng soi
Con đường cũ vẫn thảnh thơi nằm đó
Nghe chuyện tình thời áo trắng quanh năm
Không tư lự không buồn vươn khoảnh khắc
Hoa lá vây quanh thắm thiết gọi thầm
Vạt nắng mỏng vắt ngang trời thấp xuống
Thoáng chợt gần, thoáng chốc lại xa đi
Đàn chim sẻ đậu trên cành ủ rủ
Cơn bão về đem những cuộc chia ly
Nạn dịch hoành hành mưa bão lan man
Covid nghênh ngang tàn phá xóm làng
Gieo rắc tang thương ngập tràn thế giới
Việt Nam thương quá - đói nghèo đeo mang
Bão giông nạn dịch hoành hành
Cúi đầu con nguyện niệm lành an dân
Mai kia sưởi ấm xuân sang
Nắng vàng tràn ngập thôn làng Việt Nam.
Thới Long, tháng 7 năm 2021
Đ.A.
CÁT BỤI
Thời covid người bịnh, computer cũng bịnh theo. Buồn!
Computer hôm nay ngừng thở
Buồn làm sao qui luật thời gian
Tuổi thơ người cũng như máy tính
Cát bụi vô thường - không oán than
Vạn vật muôn màu muôn vạn pháp
Máy cũng như người cát bụi thôi
Dù trăm năm cũng chết một ngày
Ôi tuyệt vời một kiếp rong chơi!
Bao nhiêu năm theo ta phiêu bạt
Quán trọ trần gian thấm thía nhiều
Nay mi yên giấc ta còn đó
Ngồi đây trong căn gát đìu hiu!!!
Tháng 7 năm 2021
D.A
Chiều nay nhìn khói bay giữa cánh đồng người dân vừa gặt, chợt nghe lòng man man...
CHIỀU MÊNH MANG
Dõi ánh sương lam buồn bỗng tới
Đồng trống mênh mông vắng bóng người
Những cột khói chiều bay lãng đãng
Không gian mờ nhạt cuối chân trời
Thong thả chuông chùa thoáng ngân vang
Ru hồn lữ khách chớm nhẹ nhàng
Từ bi bát ngát lòng thanh tịnh
Thoát tuc trở về cõi hư không
Phật ngự trên cao từ bi tỏa
Xa xôi Phật độ độ từ tâm
Tâm tịnh lòng an chuông thánh thoát
Tiếng chuông cảnh tỉnh khỏi mê lầm
Tiếng chuông chuyên chở hồn sông núi
Lan tỏa muôn nơi vạn nẻo đường
Dõi bước người đi trong bão táp
Chuông chùa ngân mãi vẫn còn vương...
Chiều Thói Long, ngày 19 tháng 5 năm 2021
Đ.A.
NẮNG TẮT
Loạng choạng bên thềm hoa nắng rơi
Nhảy múa lung linh hoa nắng cười
Mắt nhìn lúng liếng qua màu sắc
Điệu nhạc êm đềm trổi xa xôi
Gió đưa nắng nhạt đùa trên tóc
Hoa nắng lao xao như muộn phiền
Từng giọt nắng vàng đan kẻ lá
Bước chân lặng lẽ đếm chiều nghiêng
Nắng tắt bên thềm, hoa nắng úa
Màn đêm buông rủ ngập không gian
Tóc thôi đùa giởn cùng hoa nắng
Tóc trắng như mây tóc võ vàng
Gió đưa hoa nắng mong manh
Mây trời nhuộm mái tóc xanh bạc màu.
Chiều Thới Long ngày 10 tháng 5 năm 2021
Đ.A.
Hôm nay lại tháng tư đến, ngồi nhớ lại năm xưa....
CỎ XÓT XA
Giọt buồn bất chợt lướt qua tim
Tưởng đã ngủ yên tháng thăng trầm
Sấm sét chớp nhòe thiêu rụi hết
Nghìn trùng xa cách vẫn âm thầm
Bờ lại bờ biển rộng mênh mông
Có chiếc thuyền trôi trôi giữa dòng
Có chiếc nằm sâu lòng biển mẹ
Niềm đau vằng vặc mãi xa trông
Tháng lại, ngày qua, ba mươi đến
Giục giã tháng tư mọi nẽo đường
Xơ xác cành cây buông chiếc lá
Mõi mòn trơ gốc vẫn còn vương
Gió cuộn mây đen tràn giông tố
Bủa vây giăng kín cả không gian
Đất bằng dậy sóng đêm tăm tối
Cánh vạc kêu thương tiếng gọi đàn...
Thới Long, tối 30 tháng 4 năm 2021
Đ.A.
_____________________________
BÁI BIỆT THẦY TÔI
(Kính dâng hương hồn Thầy Phạm Huy Viên và Thầy Trầm Vân)
Làn khói nhẹ, hương thiền thơm ngát
Đưa tiễn linh hồn thánh thiện thơ
Nhẹ nhàng ẩn hiện làn mây trắng
Tự do lượn khắp bốn phương trời
Tấc dạ rưng rưng hương khấn nguyện
Năm cũ hành trang vẫn còn đây
Tan hợp hợp tan như bóng nước
Tựa giấc chiêm bao chẳng trãi dài
Cõi tạm hồng trần mãi loanh quanh
Rảo bước rong chơi mộng viễn hành
Giã biệt nhân gian và tất cả
Luận nghị, vần thơ mang sắc thu
Những chiếc lá vàng lác đác rơi
Trường xưa trống vắng một góc trời
Phượng đỏ sắc hồng phai nhạt úa
Dòng sông tiễn biệt kẻ đưa đò
Thầy ơi!
Một con đò một dòng sông
Đìu hiu sóng vỗ mưa tuôn nghẹn lời
Đông An
Thới Long , ngày 29 tháng 4 năm 2021
CHIỀU MUỘN
Chiều muộn mênh mang rải lá vàng
Gió xô gờn gợn sóng mênh mang
Dõi mắt trông theo lòng xa vắng
Màu lá đường xưa đã úa tàn
Lẩn thẩn bước chân trên cỏ mịn
Nghe như giọt nước rỉ vào tim
Nắng muộn chiều buông về lối nhỏ
Hoàng hôn nhè nhẹ xuống im lìm
Ta trôi trôi mãi với thời gian
Tìm trong sợi nắng chút hương tàn
Tình người thăm thẳm tình non nước
Lững thững mây trời hợp lại tan
Lá vàng nắng nhạt mây bay
Ngậm ngùi thế sự vòng quay luân hồi.
SG, tháng 10 năm 2020
Đ.A.
_______________________
Cơn bão số 5 hoành hành Miền Trung gây bao mất mát tài sản, nhà cửa sập gãy rất nhiều. Ông trời cũng không tha cho dân VN nữa ...!
GIÔNG BÃO ÂM THẦM
Lấm tấm mái tóc ai
Như giọt sương lóng lánh
Gió lay nhè nhẹ bay
Lất phất hơi sương lạnh
Nhân gian mãi lặng căm
Cái rét thắm lòng người
Ngỡ ngàng âm thầm xót
Thế sự mõi cây đời
Nước non mãi tràn ngập
Lá vàng sắp rụng rơi
Sẽ lênh đênh trên nước
Giữa khung trời chơi vơi
Vằn vặc mây đen trổi
Lặng nhìn trời âm u
Gió thổi mây kéo về
Như bầu trời sang thu
Ngậm ngùi cơn giông bão
Cõi lòng sao tái tê
Tàn phá bao vật chất
Tinh thần thêm ủ ê.
SG , tháng 9 năm 2020
Đ.A.
VN mỗi khi mưa xuống dù lớn hay nhỏ các đường phố đều bị ngập như sông, trận mưa 6/9 vừa qua đường phố SG nước chảy như suối xe đi lại khó khăn...
Xã hội càng thêm nhiểu nhương bởi đạo lý bay về trời hết, con đánh chưởi Mẹ ngay mùa VU LAN.. và nhiều việc khác nữa..
NỔI TRÔI KIẾP NGƯỜI
Thu về mang gió heo may đến
Hơi lạnh man man thắm xuống người
Chiếc lá trên cành vừa rơi lã
Trôi sông phố - ngậm ngùi ngu ngơ...
Hàng hàng lượn sóng lướt trên đường
Xô xát nhau đi giữa nước non
Người người ngơ ngác nhìn trời xám...
Ngựa sắt gụt đầu dạ héo hon...
Lao xao gió độc an nhiên thổi
Phố thị thành sông mọi nẻo đường
Dập dềnh đạo nghĩa theo con sóng
Trôi dạt bồng bềnh như khói sương
Vu Lan mà chẳng phải Vu Lan
Hiếu đạo trôi lan theo gió ngàn
Phong hóa ngày nay đà xa vắng
Bao người đã vội bỏ thân tâm
Gió đưa đạo lý về trời
Bất công bề bộn không rời thế gian
SG tháng 9 năm 2020
Đ.A.
THÁI SƠN
Cánh diều lướt bay theo mây gió
Tung cánh vẫy vùng giữa hư không
Gầy gầy bóng dáng Cha ẩn hiện
Dõi bước con đi mọi nẻo đường ...
Buổi đầu con đến trường học chữ
Cha đứng ngoài cửa lớp ngóng con
Sợ con bở ngở lo con khóc
Dù thân Cha lam lũ héo hon...
Màu tóc nếp nhăn thời gian đọng
Cha tôi dầu dãi nắng mưa nhiều
Nhọc nhằn cay đắng thân xơ xác
Nào quản thân mình - Cha kính yêu
Mồ hôi Cha đổ tuôn thành giọt
Thắm đẩm tình thương đến chúng con
Thân xác hao mòn Cha vẫn nhớ:
Chúng con phiêu dạt ở bốn phương...
Thời gian chầm chậm trôi trôi mãi...
Cha Mẹ nay về cõi vĩnh hằng
Gục đầu con khóc trong thầm lặng
Ngậm ngùi con khóc xót tâm can
ĐÔI BỜ
Dòng sông tỏa chiếu trăng rằm sáng
Nước bạc mênh mông dãy lụa vàng
Ngước nhìn mây trắng trời cao rộng
Ngân hà thấp thoáng chiếc cầu ngang
Ngàn dậm mây trời xa cách mãi
Mỗi năm hội ngộ - nổi niềm riêng
Tâm tư nhiểu loạn bao thương cảm
Vạn lý vô vàn bặt cánh chim
Lủ quạ đen bắt câu nối nhịp
Hai bên bờ Chức Nữ Ngưu Lang
Lệ rơi ướt đẩm đêm nhân thế
Gặp nhau rồi chốc lại ly tan...
Chức Nữ Ngưu Lang sông cách sông
Tương tư thao thức lệ ngàn hàng
Đôi bờ cách biệt nhiều năm tháng
Một mối u tình mãi miên man...
Sài gòn, tháng 8 năm 2020
ĐôngAn
_______________
Tháng 7 tháng của mùa Vu Lan. Muội nguyện cầu cho tất cả những ai có Cha Mẹ luôn có niềm vui và luôn nghĩ đến Cha Mẹ mình dù người đã đi xa...
THÁNG BẢY VU LAN
Lang thang mưa bụi bay theo gió
Hơi lạnh giăng giăng một góc trời
Lặng lẽ tâm tư về lối nhỏ
Thềm rêu ướt nhẹ bước chân người
Mái tóc bạc phơ như áng mây
Một đời vất vả tấm thân gầy
Mồ hôi thắm đượm đôi vai Mẹ
Trăng mờ mòn mõi những tháng ngày
Vu Lan tháng bảy trong tiềm thức
Mẹ dắt con đi những đoạn đường...
Đến chùa lễ Phật cầu sanh chúng
Đất nước an yên cõi vô thường...
Chợt ánh sao băng vừa rớt xuống
Giật mình tỉnh thức nén thương đau
Mẹ Cha khuất núi- cài hoa trắng!
Chôn kín nơi con nỗi nghẹn ngào
Mây trắng lưng trời thấp thoáng bay
Nghẹn lời nỗi nhớ vẫn đong đầy
Khói hương lơ lững lung linh tỏa
Nhớ Mẹ dạt dào khi tỉnh say.
Saigon, 25 tháng 8 năm 2020
Đ.A.
SÓNG GỢN TRƯỜNG GIANG
Sóng gợn trường giang trùng trùng điệp
Khói hoàng hôn uốn khúc lượn bay
Nắng có trãi dài trên thảm cỏ
Uể oải buông theo buổi cuối ngày
Hòn lửa đỏ tinh cầu xa lạ
Nhập về đây đốt cháy linh hồn
Mặt trời khuất mây che giăng lối
Những cánh chim chấp chới biển đông
Mây đen che lấp theo đường gió
Lá rời cành lả tả mọi nơi
Mưa tuôn chảy xuống dòng sông nhỏ
Kéo nhau ra biển cả chơi vơi
Sợi nắng lan man xuyên kẻ lá
Vẽ trên nền đất những đóa hoa
Hoa nắng lung linh như ánh mắt
Biển Mẹ ru hời vang vọng xa.
Saigon, 20 tháng 8 năm 2020
ĐôngAn
_______________
NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN
Những chiếc lá vàng lác đác rơi
Thời gian bụi đỏ cứ dần trôi
Lãng đãng hồn quay về phố cũ
Hàng cau ẩn hiện cuối chân trời
Vầng mây gió thổi theo đường gió
Mang cả niềm đau rải thế gian
Thầm thì loáng thoáng trong im lặng
Lẩn quất đâu đây nỗi nhớ làng
Phượng già tỏa bóng phủ ánh hồng
Sắc đỏ lao xao một khúc sông
Phượng hồng huyết đỏ dường hư ảo
Giọt nắng nhạt nhòa chạm nóc Đông
Rét mướt ùa về trên cánh lá
Run run hơi lạnh nhuốm hồn tôi
Bao nhiêu cảm xúc lan man đến
Lẳng lặng bên thềm theo tiếng thơ.
Sài Gòn, tháng 8, 2020
Đông An
_____________________________
Những người Việt Nam lìa quê hương vi muốn thoát cảnh nghèo đói hiện tại nên 39 người đã trở thành xác ướp trong thùng xe, mấy ai không xót xa thương cảm cho những số phận hẩm hiu này và còn bao nhiêu người nữa sẽ tiếp nối.....
DÒNG CHẢY
Nhớ thuở nào...
Bóng dáng thân thương lênh đênh trên biển
Đi về đâu giữa trời nước mênh mông
Đêm tăm tối sóng dập dồn gào thét
Bờ biển bên kia - bờ có thong dong ?
Lìa quê hương chia ly nhiều nước mắt
Còn gặp nhau còn hội ngộ cùng nhau ?
Ai biết được ngày mai trời có sáng
Ruột thắt lòng đau máu lệ tuôn trào !!!
Sóng gầm thét nhấn chìm thuyền chới với
Những con người ôm cay đắng ra khơi
Biển đêm đen mịt mờ nhiều số phận
Vượt trùng dương tìm nẻo sống tương lai
Oặn lòng đau nén tiếng khóc nghẹn ngào !
Ôi oan khiên ngun ngút thấu trời cao
Cướp, hiếp máu tuôn rơi dòng lệ chảy
Xác thân nào chìm đáy biển xanh xao
Hơn bốn mươi năm...
Hơn bốn mươi năm dòng người vẫn chảy...
Lũ lượt tìm về đất hứa ngày mai
Chối bỏ quê hương thảm họa đọa đày
Ẩn trong những thùng xe đầy băng giá
Lại hiếp, lại chết trên đất người xa lạ
Xác ướp người, người gọi đó "thùng nhân"
Cũng năm xưa vạn xác nằm đáy biển
Tiếp nối sóng người tản mạn thương tâm...
Quê hương phước bạc tả tơi !
"Thùng nhân" ướp xác rã rời Việt Nam.
Sài Gòn, tháng 10, 2019
Đ.A
Cần Thơ vừa qua nước ngập không thua SG, có thể bơi xuồng trên phố cũng được nữa, những con đường lớn đều ngập hết,nước tràn bờ cũng như lòng người ngập ướt....
NƯỚC TRÀN ĐƯỜNG
Lớp lớp sóng xao mọi nẽo đường
Khật khừ ngựa sắt lắm tai ương
Mắt mờ chân mỏi lòng rét mướt
Tàn hơi ngựa sắt gụt bên đường
Gió thổi ù ù lá lá bay
Xuồng trôi trên phố ngở sông dài
Tóc bay ướt đẩm mồ hôi chảy
Tư lự buâng khuâng nén thở dài
Mây đen vần vũ trời xa vắng
Núi thẩm non xanh đã mất dần
Nhật nguyệt đôi vầng ai bỏ ngỏ
Vằng vặc trời Nam tiếng vọng vang
Gạc Ma mờ ảo chốn xa xăm
Tư Chính nắng mưa đổ tuôn dầm
Nam Quan mờ nhạt trong tâm thức
Biển mặn rừng xanh có lạc loài?!
Nước chảy về nguồn nước chảy xa
Rửa tan phiền muộn của muôn nhà
Bốn phương rộn tiêng xôn xao đọng
Vũ trụ muôn màu đa sắc vang
Nước -nước tràn đi cả phố phường
Cây xanh thức dậy chẳng ngủ yên
Chim quay về tổ tìm hơi ấm
Xoãi cánh thong dong khấp mọi miền./.
Saigon, tháng 9 năm 2019
Đ.A.
Xã hội VN càng lúc càng thấy nhiễu nhương mọi lãnh vực, chất độc càng lúc càng lan tràn ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe người dân, biển sông nhiểm độc : Formosa, nhà máy giấy Hậu Giang... Giờ đây công ty Rạng Động cháy, lượng thủy ngân lan tràn trong môi trường sống của dân. Nhà nước dường như xem thường sinh mạng dân vì dốt hoặc vì nhiều lý do khác nữa...
LÊNH ĐÊNH
Vạn ức giọt mưa đổ xuống sông
Giọt buồn lắng đọng lúc Rạng Đông
Thế kỷ hai mốt nhiều điều lạ
Đất nước mòn dần đến số không ?!
Ai đem độc tố nhuộm quê hương
Hao gầy đất mẹ lắm tai ương
Bởi kẻ vô lương quên nòi giống
Non sông héo rũ - vạn niềm thương
Quyền chức hoành hành quá nhiễu nhương
Sương lạnh buông giăng khắp nẽo đường
Dân lành gánh nặng càng sâu thẳm
Lệ chảy nghẹn ngào mãi vấn vương
Những cánh diều bay rợp cả trời
Không gian bừng sáng tuổi xuân xanh
Dù vàng lớp lớp mang sinh khí
Tô điểm non sông nét tinh anh
Dáng đứng Quê hương hình chữ S
Bốn ngàn văn hiến Tổ Tiên truyền
Đất liền biển đảo còn ghi nhớ
Linh hồn Tổ Quốc vẫn linh thiêng
Việt Nam vận nước lênh đênh
Quê hương dòng chảy dập dềnh về đâu?!!!
Saigon, tháng 8 năm 2019
Đ.A.
HÈ QUA
Hè lại qua đi lá ngã vàng
Heo may gió nhẹ thổi thu sang
Hơi lạnh tỏa lan trên vạn vật
Mây trôi như dãy lụa vắt ngang
Quanh đây thoang thoảng hương ngày mới
Chiếc lá nhẹ rơi xuống ven đường
Chú ve tiếc nắng mùa hè tắt
Đôi mắt thâm quầng còn vấn vương
Phượng vĩ sắc hồng buông lá xanh
Héo gầy cánh phượng ve vắng tiếng
Tia nắng vàng thu dìu dịu trãi
Đưa ve vào giấc ngủ cô miên
Đường xưa thấp thoáng lối ta về
Lớp lớp lá vàng nhuộm sắc quê
Ngẩn ngơ tôi đứng nhìn xa vắng
Vạt nắng nghiêng sầu nặng bước đi
Tháng tháng ngày ngày trôi vội vã
Tôi vẫn miên man giữa cuộc đời
Lặng lẽ bên lề rơi lá úa
Trường cũ vòng quay đã luân hồi
Xác phượng trường xưa mất thực rồi
Tôi về phố cũ lá vàng rơi
Chân mây thăm thẳm sầu xa vắng
Nắng đổ hoàng hôn ngập cả trời./.
Saigon tháng 8 năm 2019
Đ.A.
THÁNG BẢY VU LAN
Hạt sương lóng lánh trên ngọn cỏ
Trăng sáng lung linh rọi xuống thềm
Gió nhẹ lá cờ lay lay động
Dưới chân đức Phật hóa êm đềm
Làn khói quyện vào cõi hư không
Hương thơm thoang thoảng chốn bụi hồng
Chấp tay ngẫng mặt lòng tĩnh lặng
Tâm hồn man mác rãi mênh mông
Làn khói mơ hồ lượn ngút trời
Muôn phương chư Phật mắt rạng ngời
Kiền Liên Bồ Tát toàn tâm ý
Báo hiếu mẫu từ thoát nạn tai
Vu Lan khói tỏa con quì lạy
Nghĩa Mẹ công Cha rất cao dày
Con chưa đền đáp ơn Cha Mẹ
Hoa trắng cài lên áo - từ đây!
Buâng khuâng nhìn chiếc lá rụng rơi
Theo gió chuông ngân khắp mọi nơi
Lặng lẽ cúi đầu con khấn nguyện
Nguyện giữ tâm an giữa sóng đời
Tp CT tháng 7 Vu Lan 2019
Đ.A.
Saigon mưa nhiều đường phố ngập lục, không ngập lục
không phải TP HCM!.
MƯA RƠI BIỂN MẸ
Mưa bụi bám tóc ai
Một sáng sớm ban mai
Từng đụn mây quần tụ
Gió run nhẹ lay phay
Hạt mưa bay lất phất
Mưa rơi sẽ về đâu
Dòng thời gian nghệt ngã
Nước- đất - biển muôn màu
Sóng biển Việt Nam xanh
Mưa rơi vào biển Mẹ
Như giọt buồn mắt ai
Màu biển sao lạt phai !
Bãi Tư Chính còn xanh?
Mưa tuôn dòng lệ chảy
Sóng xô đau lòng biển
Vằng vặc nổi u hoài
Mưa rơi vẫn còn rơi
Chử S âm thầm đau
Ải Nam Quan xa vắng!
Bãi Tư Chính về đâu!?
Tóc mai mưa bụi phủ dầy
Ưu tư chở nặng tháng ngày vấn vương
BIỂN XANH BUỒN
Chiều nay lá đổ sân đầy
Vàng thu lả tả gió lay nhạt màu
Cuộc đời cát bụi trần lao
Neo thuyền ghé lại bể sầu trùng khơi
Thực hư hư thực đổi dời
Lơ thơ gió nhẹ sương rơi lối về
Nắng thu lướt thướt ủ ê
Đìu hiu sóng gợn vỗ về điêu linh
Lênh đênh những bước đăng trình
Tình quê ấp ủ lung linh ngập lòng
Biển sầu như buổi chiều đông
Mây bay thấp thoáng mênh mông lặng buồn
Hoàng hôn ngã bóng chiều buông
Đảo xinh nước biếc mưa tuôn khắp trời
Về thôi đất mẹ tôi ơi
Dù xa xôi mấy muôn đời không phai
Saigon, tháng 7 năm 2019
MỘT THOÁNG HƯ KHÔNG
Chim luồn che khuất áng mây trôi
Vẫy vùng đôi cánh sắt chơi vơi
Thì thầm tiếng gió miên man gọi
Mây trắng vờn bay phía chân trời!
Lướt thướt nhẹ nhàng giữa không trung
Xuyên qua lớp lớp cuốn mây hồng
Thoảng nghe lời gió tâm xao động
Một chút buâng khuâng nhuộm cõi lòng
Cánh sắt chìm vào mây lớp lớp
Bỗng dưng lay động sóng từ xa
Cánh chim lão đão theo giông tố
Ý thức vô thường chợt thoáng qua
Lợi danh quyền tước chỉ phù hoa
Núi thẳm non cao cũng nhạt nhòa
Phút chốc tan theo làn khói mỏng
Nếu con chim sắt cánh lìa xa!
Hồng trần cát bụi đua chen
Ngọt bùi cay đắng sang hèn hư không
Saigon, tháng 7 năm 2019
Đ.A.
CHIỀU MUỘN
Lá rơi rủ nhẹ vào lòng đất
Chút nắng lan man buổi chiều tà
Thời gian thầm lặng trôi trôi mãi
Sắc lá xanh màu cũng phôi pha
Lữ khách dừng chân hồn lắng đọng
Mộng chiều theo những áng mây xa
Ước mơ sương khói mờ hư ảo
Đóm lửa tình đông chợt thoáng qua
Người đi xa cách chốn làng xưa
Một kiếp phong sương nhuốm bụi trần
Chiếc lá rơi rơi trên đất Mẹ
Ngậm ngùi từng bước bước gian truân
Trời cao mây trắng bay lừng lững
Chút nắng chiều buông xuống hững hờ
Ngàn cánh chim muông về đâu nhỉ?
Chuông chùa đánh thức một hồn thơ
Về đâu những cánh chim trời
Gió đưa lướt nhẹ chơi vơi giữa dòng
Saigon, tháng 6 năm 2019
Đ.A.
MƯA RƠI MẮT ƯỚT
Mưa rơi giọt ngắn dài
Bên hàng hiên chổng chơ
Bồng bềnh bọt bóng nổi
Áng mây đen lững lờ
Hơi lạnh se se thấm
Nước sũng ướt đôi chân
Nước đến chân chưa nhảy
Lòng sao chợt buâng khuâng!?
Mặt nhật giờ xa vắng
Mây xám chập chùng bay
Lan man cả bầu trời
Mưa rớt xuống mắt ai
Tâm tư chợt đồng vọng
Nhìn trời nước mênh mang
Bóng nước trôi trôi mãi
Mưa nhuộm buồn nhân gian
Lưa thưa tia nắng chiếu...
U tối tan dần qua
Ông mặt trời le lói
Nắng ấm đến mọi nhà.
Tp Cần Thơ, tháng 6 năm 2019
Đ.A
Hôm 30 tháng chạp năm Mậu Tuất vừa qua đứa em trai bị đột quị ra đi...cả nhà buồn quá. Cuộc đời quả thật vô thường như đức Phật đã dạy.
EM ĐÃ ĐI RỒI
Dòng sông đó âm thầm trong tâm thức
Chảy về đâu theo gió thổi miên man
Thân phận con người dòng chảy thời gian
Cát bụi đỏ trần gian ai tránh khỏi
Em ra đi nhẹ nhàng như sương khói
Bỏ sau lưng bao khoắc khoải lo âu
Lòng nhẹ nhỏm buông xuôi dần tất cả
Nước triều dâng nào quản ngại nông sâu
Một nắm xương khô tro tàn tản mạn
Hồn về đâu gió bạt cuốn mây ngàn
Lướt chập chùng nương nhẹ khói mông lung
Về cõi Phật dù thân là cát bụi
Con nước lớn con nước ròng trăn trở
Một tình thương đã chấp cánh bay xa
Bỏ trần gian về với cõi vĩnh hằng
Tôi lặng lẽ nuốt niềm đau rưng lệ.
Đ.A.
Đi ngang một ngôi chùa ở Cần Thơ thấy một người nam đang tìm người yêu đã đi tu, người này tìm các chùa nhưng chưa gặp được khiến nhớ đến chuyện tình Lan và Điệp.
CỬA CHÙA RỘNG MỞ
Tiếng chuông thông thả ngân trong gió
Cửa Phật đây rồi khách vãng lai
Thành kính chấp tay dâng lễ phật
Nguyện tâm an trụ chẳng lung lay
Tiềng chuông đánh thức lòng sanh chúng
Niệm lành chư Phật ở mười phương
Gia hộ chúng con tìm nẻo chánh
Lung linh khói tỏa ngát mùi hương
Thấp thoáng thiền môn một bóng người
Ngơ ngác tìm ai ẩn tu đây
Thế tục rời xa lòng giác ngộ
Hay buồn nhân thế đã đong đầy
Tiếng chuông thong thả vang vang trổi
Người tìm người như Điệp tìm Lan
Dây chuông đã đứt tình xa vắng
Thẩn thờ Điệp bước, bước lan man...
Khói tỏa hương trầm bay phất phơ
Buồn vương khóe mắt ước mong chờ
Một người nghĩ đến dây chuông nối
Tơ duyên ngày ấy sẽ liền đôi
Tơ duyên ngày ấy chẳng liền đôi
Cửa Phật người nương lánh bụi hồng
Kinh kệ lãng quên đời tục lụy
Tiếng chuông thanh thản gội tâm không.
Cần Thơ tháng 4 năm 2019
Đ.A
NỔI TRÔI CÁNH PHƯỢNG
Phượng hồng báo hiệu mùa thi đến
Là sắp chia tay với bạn hiền
Bịn rịn nhìn nhau mà chẳng nói
Tâm tư e ấp nỗi buồn riêng
Rực rỡ sắc hoa đỏ phượng hè
Sân trường ríu rít nắng lao xao
Bên góc tường rêu ai đứng lặng
Rụt rè cành phượng ngập ngừng trao
Những cánh chim non rời tổ nhỏ
Đi tìm chân lý của tương lai
Người đi mỗi ngã thêm xa cách
Cành phượng ngày xưa có lạc loài?
Gió đưa cành phượng theo vận nước
Trôi dạt về đâu chốn xa vời
Bỏ bãi nước ròng nằm trơ xác
Sân trường ngày đó đã xa rồi
Phượng hồng ai đã trao tay
Ép vào trang giấy tỉnh say u trầm
Sài gòn, ngày 10 tháng 5 năm 2019
Đ.A.
CHÚT TÌNH QUÊ HƯƠNG
Chút hồn thơ gởi cho sông nước
Nghe thì thầm tiếng quốc gọi xa xăm
Nước lớn ròng sông xuôi về biển
Niêm ưu tư khoắc khoải âm thầm
Gió đông mang lạnh dáng liêu xiêu
Tia nắng hanh hao sưởi lá vàng
Mây trắng bồng bềnh trôi lững thững
Chiều nay lạc phím ngược thời gian
Ngập ngừng chiếc lá nhẹ rơi rơi
Thấm lòng đất Mẹ chẳng xa rời
Hoa cau rụng xuống miền quê ngoại
Bếp lửa bên hè khói lượn bay
Cây bần thắp sáng đèn đom đóm
Chờ ánh trăng lên tỏa mọi nơi
Gió bấc thổi lồng mây xa vắng
Trăng sáng lung linh chiếu khắp trời
Nước chảy về nguồn ra biển khơi
Non xanh xanh thẩm một góc trời
Ngẩn ngơ gấm vóc buồn vương mắt
Giọt lệ từ tim thánh thót rơi
Quê hương hai tiếng ngọt ngào
Lời ru của mẹ dạt dào yêu thương.
SG, ngày 9 tháng 5 năm 2019
Đ.A.
TỜ LỊCH THÁNG TƯ
Tháng Tư đến có phải không anh?
Tháng Tư bao mộng ước tan tành
Tháng Tư bão nổi ba đào dậy
Tháng Tư theo vận nước mong manh
Tháng Tư nào mùa hè chưa đến
Cành phượng hồng chưa kịp trao tay
Nắng héo úa mầm xanh hy vọng
Tháng Tư nào mưa ướt đẫm bờ vai
Tháng Tư nào Sài Gòn tan xác lá
Chạnh lòng đau ngày cũ âm thầm
Tháng Tư về nỗi nhớ miên man
Ghế đá đó giảng đường xưa xa lạ
Tháng Tư nào đoàn người đi vội vã
Lìa quê hương - nước mất - ly hương
Chia xa rồi bao nỗi luyến thương
Trùng trùng điệp đất trời bão loạn
Nay Tháng Tư màu nắng gắt gay
Nước khô cạn gần như sắp mất
Đất nứt dưới chân hồn người đau đáu
Ngậm ngùi nghe khóe mắt lệ tuôn trào
Tháng Tư chia cách thâm tình
Đàn chim phiêu bạt lung linh xa mờ.
Đông An
____________________________
Trước thềm xuân sắp đến mà dân vườn rau Lộc Hưng nhà cửa tan hoang thực đau lòng...
XUÂN LY TAN
Xuân đã đến trên vườn rau ngọn cỏ
Gió heo may lất phất trở về đây
Hoa mai nở nụ cười vàng ánh mắt
Ngoãnh mặt nhìn xuân theo áng mây bay
Đàn chim én chập chờn đôi cánh mỏng
Mang mùa xuân đi lướt thướt nổi chìm
Người người cùng bao quanh bên bếp lửa
Nồi bánh cuối năm chia xẻ nỗi niềm
Cánh hoa mai rụng rơi trong bão táp
Nhà cửa tan hoang đổ nát điêu tàn
Cánh hoa hồng gụt đầu trên rau cỏ
Tết đoàn viên hay tết của ly tan?!
Bên ly rượu các quan đua chúc tụng
Tiền bạc đầy kho, tiến chức thăng quan
Cười nghiêng ngã giữa nhà tan cửa nát
Đất vườn rau xơ xác hoang tàn
Xuân về vạn vật đoàn viên
Vườn rau ngọn cỏ muộn phiền chênh chao.
Saigon, 21 tháng 2 năm 2019
Đ.A.
THẢ ĐÈN TRÊN SÔNG
Những chiếc đèn hoa trôi trên sông
Mang theo tâm nguyện của muôn lòng
Nhẹ nhàng điệu khúc từ bi tỏa
Ánh nến lung linh nối thành dòng
Bác ái trải dài trên nước sông
Miên man bàn bạc sánh theo cùng
Đi vào lòng đất lòng dân tộc
Nắng sớm mưa chiều vượt không trung
Hồn quê hồn nước hòa sông núi
Đèn hoa kết trái những tấm lòng
Yêu thương tự tánh từ tâm phật
Hương trầm ngan ngát giữa hư không
Nguyện cầu đất nước được bình yên
Cho cánh chim bay mọi nẻo đường
Những chiếc đèn hoa trôi lãng đãng
Dòng sông rực sáng tõa ngàn phương.
Saigon, ngày 22 tháng 12 năm 2018
Đ.A.
Ngày 20/10 vừa qua gọi là ngày phụ nữ VN, dân mất đất Thủ Thiêm đã có tiếng nói manh mẽ sau mấy mươi năm chịu oan khuất do tham quan tạo nên và một chiếc giày đã vụt sáng lên...
CHIẾC GIÀY VÀ DÒNG SÔNG
Đêm dài như dòng sông thượng nguồn chảy
Giọt mưa rơi nhẹ rót xuống chơi vơi
Cây buông lá rắc quanh thềm xa vắng
Tiếng còi khuya vang vọng giấc đau đời
Một nén nhang nghìn nén nhang lan tỏa
Gió đưa hương theo mây nước ngậm buồn
Chuông khe khẻ run dài đêm thầm lặng
Bóng đa già thấp thoáng cửa thiền môn
Gió bồng bềnh đưa sóng cuốn lênh đênh
Phố xá thênh thang trống vắng bóng người
Chiếc lá khô chợt đơn côi đường lạ
Dòng suối nào tắm được nổi ưu tư
Từng phút từng giây lặng lẽ trôi qua
Mạch nước ngầm vẫn âm thầm tuôn chảy
Hơn mấy mươi năm Thủ Thiêm đất Mẹ
Trên đôi vai gầy dân chúng miệt mài
Chiếc giày vụt sáng dòng sông
Suối tuôn thác đổ muôn lòng triều dâng./.
Sài Gòn 27-10-2018
Đ.A
______________________________________________________